Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Mây tầng chồng chất, ánh trăng lành lạnh. Một luồng hơi thở lạnh lẽo chiếu rọi đại địa Hoa Hạ.

Thượng Quan phủ là một trong tam đại gia tộc của Phượng quốc.

Phía trước đại sảnh, ca múa mừng cảnh thái bình, quý tộc hưởng thụ thịnh yến, ôm ấp vũ cơ, khung cảnh bày ra trước mắt mọi người dâm loạn không chịu nổi.

Thượng Quan gia tộc yêu thích nuôi nhốt sói hoang, càng hung dữ, lại càng yêu thích. Vì thế, phàm là các tiểu thư trong tộc, đều thích lấy sói hoang để chơi đùa. Cảnh máu tươi đầm đìa với các nàng cũng chỉ như bữa cơm bình thường. Hạ nhân thấp kém với các nàng mà nói, có thể so con kiến.

Trên khán đài cao, năm thiếu nữ mĩ mạo như hoa, trang điểm tỉ mỉ đang ngồi, trên mặt mỗi người đều có vẻ hưng phấn.

Dưới đài, đặt một cái lồng khổng lồ được che lại bằng miếng vải đen. Vài hạ nhân cùng nhau đem miếng vải kéo ra, làm năm con sói đói hung ác bên trong cái lồng lộ ra trước mắt mọi người.

Sói hoang hung hãn, mắt tỏa ra ánh sáng màu lục, cùng đợi các chủ nhân đem mĩ thực đến cho chúng nó.

“Đại tỉ, nhóm bảo bối này đã vài ngày rồi chưa được ăn mĩ thực” thiếu nữ khả ái, kiều diễm nhất trong năm người_ Thượng Quan Uyển Đình, nói với thiếu nữ giống như thiên tiên ngồi ở chủ vị.

“Tam muội đau lòng chúng nó sao? Yên tâm, đại tỉ đã chuẩn bị thịnh yến, tin tưởng chúng nó sẽ yêu thích” nhị tiểu thư nhìn khéo léo ôn nhu_ Thượng Quan Mộng Dao che miệng cười nói.

“Thật chờ mong a, không biết tiểu tiện nhân kia bị chúng nó vài ngụm phân thực sẽ như thế nào?” người tiếu lí tàng đao nhất trong thế hệ các tiểu thư của Thượng Quan gia tộc chính là ngũ tiểu thư Thượng Quan Nhã Lâm. Nàng trời sinh đã có vẻ ngoài tốt, làn da bóng như mỡ, không ít nam tử quý tộc vì nàng mà khuynh đảo. Lúc này, nàng chỉ cười mỉm nhìn Thượng Quan Mộng Dao.

Thiếu nữ ngồi ở chủ vị nghe vậy, miễn cưỡng nhìn Thượng Quan Nhã Lâm “Ngũ muội chớ lo lắng, hôm nay chính là ngày chết của tiểu tiện nhân kia!” Thiếu nữ này đúng là Thượng Quan gia đại tiểu thư Thượng Quan Quân Dao, lần này dẫn vài vị muội muội đến xem trò hay! Trò hay này là thành quả nàng đã chờ nửa năm.

Trong lúc bốn vị tiểu thư đối với chuyện kế tiếp rất chờ đợi, một thiếu nữ ngồi ở góc khuất ánh mắt sâu lãnh, nhìn trong cái lồng ở dưới đài, nhóm ác lang hé miệng rộng, lộ ra răng sắc nhọn.

“Tứ tỉ dường như không chờ mong a, chẳng nhẽ muốn đến tiền viện gặp mặt một chút Mộ Dung cùng Triệu gia công tử? Hay là đi gặp Tứ hoàng tử? Cho nên căn bản không để ý đến trò chơi kế tiếp của bọn muội, đúng không?” Thượng Quan Nhã Lâm mặt mày cong cong, dùng bộ dáng không chút tâm cơ quay sang hỏi Thượng Quan Minh Tiệp.

Thượng Quan Minh Tiệp lãnh đạm cười khẽ :”Muốn giết chết Hàn Lăng, còn phải cố sức như vậy sao? Chỉ cần một kiếm là được”

“Làm vậy không có ý nghĩa, Hàn Lăng là sỉ nhục của cả gia tộc, là nghiệt chủng do cơ thiếp đê tiện sinh ra. Sự tồn tại của nàng, càng là sự sỉ nhục lớn cho tỉ muội chúng ta, nếu là đơn giản như lời nói đâm cho nàng một đao đưa lên Tây Thiên, làm sao có thể hết giận!” Thượng Quan Quân Dao cười lạnh nói.

“Đại tỉ nói rất đúng, nhất định phải nhìn tiện nha đầu Hàn Lăng bị nhóm ác lang phân thực! Chắc chắn là vô cùng phấn khích” khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Mộng Dao vì chờ mong mà trở lên phiếm hồng, rất khó để cho người ta tin lời nói huyết tinh cùng tàn nhẫn như thế là từ miệng nàng phát ra.

Thượng Quan Minh Tiệp khóe miệng mím lại, cười lạnh nhìn các nàng.

“Cha ở Tiền viện căn bản là không quan tâm, mà tiện thiếp kia cũng đã chết, Hàn Lăng không có chỗ dựa vững chắc, có thể nhân cơ hội này trừ bỏ nàng” Thượng Quan Mộng Dao ánh mắt hung ác, giống như nàng cùng nàng kia có huyết hải thâm cừu.

“Người đâu, đem Lục muội muội đáng yêu của chúng ta đưa tới đây” Thượng Quan Quân Dao xảo tiếu yên nhiên, đối với bọn hạ nhân đang run như cầy sấy phân phó.

Bốn thiếu nữ người nào cũng mắt lộ ra ánh sáng, mong mỏi chờ đợi màn trình diễn tốt đẹp kế tiếp.

Thượng Quan Minh Tiệp tay cầm chén trà nóng, nàng đặt ở trên môi, cái miệng nhỏ nhẹ nhàng uống hết. Đối với màn trình diễn sắp tới, nàng cũng không mong đợi nhiều.

Đoạn ngắn thứ nhất:

Trong bầy sói, một tiểu cô nương sắp bị biến thành bữa ăn. Đột nhiên, nàng mở mắt ra, sát khí bắn ra tứ phía, hàn quang vạn trượng làm người ta kinh hãi. Giương mắt nhìn lũ sói đang đói, nàng không có một chút khiếp đảm, thân ảnh bé nhỏ đứng thẳng. Ánh mắt âm hàn tàn nhẫn đảo qua bầy sói, nàng dùng thanh âm ngoan độc nói :”Dám thương tổn ta, phải trả giá thật nhiều! Giết!”

Đoạn ngắn thứ hai:

“Dựa vào thân phận đê tiện của ngươi, cũng chỉ có thể làm cung nữ ấm giường, vọng tưởng có thể trở thành phi sao? Nằm mơ!” Nữ tử xinh đẹp khinh thường nhìn thiếu nữ mang hơi thở lạnh như băng đang đứng trong đại điện, trào phúng nói.

Thiếu nữ lạnh lùng cười khẽ, mắt đẹp nhìn về phía nam tử từ trước vẫn không nói gì bên cạnh nữ tử xinh đẹp.

Nàng đang đợi phản ứng của hắn.

Nam nhân thanh lãnh trong mắt hiện lên một tia đau đớn :”Ngươi sao không suy nghĩ cho bản vương! Chẳng lẽ danh phận trắc phi không thỏa mãn được ngươi?”

Thiếu nữ cười ngạo nghễ :”Đừng nói làm trắc phi, dù làm chính phi, ta cũng không cần. Ta sẽ không cùng nữ nhân khác chung một chồng”

Đoạn ngắn thứ ba:

Trời xanh mây trắng, tinh không vạn lí.

Nam tử phong thần tuấn lãng nhìn chằm chằm hai thân ảnh động vật “Đáng yêu” giống sói mà không phải sói, giống hồ ly mà không phải hồ ly màu ngân bạch trước cửa. Khóe miệng nam tử run rẩy không ngừng “Tránh ra” Đáng chết, hai con súc sinh này dám quấy nhiễu hắn.

Hai ngân lang_hồ ly (? ? ?) không thấy được nam tử tức giận, nhe răng nhếch miệng ngăn không cho nam tử tiến vào “Hừ! Hối hận rồi, muốn tìm Hàn Lăng? Vọng tưởng! Cút!”

Trong phòng, thiếu nữ mang khuôn mặt lạnh lùng.

Phượng Hạo Thiên, tứ hoàng tử hung ác nham hiểm “Mười năm qua, có ngươi cùng ta đồng sinh cộng tử, đã thành thói quen”

Phượng Hạo Dạ, lục hoàng tử xinh đẹp tà mị “Dù tan xương nát thịt, thiên hạ mất đi, bằng hữu xa lánh, ta cũng muốn trói buộc ngươi ở bên cạnh”

Lý Phong, Thường Thắng tướng quân trung can nghĩa đảm “Bị đánh bại không đáng sợ, đáng sợ chính là vĩnh viễn mất đi ngươi”

Triệu Dã, đệ nhất công tử phong hoa tuyệt đại “chỉ cần ngươi quay đầu, sẽ luôn thấy ta ở chỗ cũ”

Không có kẻ yếu mãi mãi, chỉ có không ngừng mạnh lên, mới có thể ngắm nhìn thiên hạ.

Lang phi( Cực phẩm sói phi )

Tác giả: Thư Ca

Thể loại: xuyên không, nữ cường, HE

Diễn viên: Thượng Quan Hàn Lăng x ???

Nhận xét cá nhân: bạn vừa edit vừa đọc nên không biết rõ lắm về tình tiết truyện, nhưng có thể thấy quá trình vươn lên của nữ chủ khá phấn khích cùng hồi hộp*bạn thích nữ cường a~*

Nội dung tóm tắt:
Nàng là đặc công ưu tú nhất của nước S, gặp truyện bình tĩnh, ra tay tàn nhẫn. Giữa lúc đang làm nhiệm vụ, nàng bị bằng hữu bán đứng mà chết đi
Mở mắt ra, nàng là Lục tiểu thư nhát gan yếu đuối của Thượng Quan phủ, bị người khi dễ
Loạn thế chìm nổi, phong vân tế hội, hãy xem nữ đặc công hiện đại thay đổi vận mệnh hèn mọn như thế nào, hào quang tỏa ra bốn phía, tuyệt khuynh thiên hạ…

1. Hoa tư dẫn
2.tam sinh tam thế, thập lí đào hoa
3. Hương mật tựa khói sương
4. Cuộc sống trêu chó chọc mèo của Nhị Nữu
5. Vô diệm xinh đẹp
6. Ương nghạnh kiêu nhan
7. Bùn loãng cũng có thể trát tường
8. A mạch tòng quân
9. Bộ bộ kinh tâm
10. Sủng nịnh khôn cùng
Hôhô, trong số truyện ngôn tình mình thích không có truyện hiện đại nào cả, căn bản tại cổ đại nhiều cái hay ho a~

Trời đã khuya, ngồi lập blog cho mấy người bạn vào tám nhảm, lòng vui khôn tả 😀 😀 😀
Tay gõ gõ, mồm lẩm nhẩm, thấy mình hâm hâm, chao ơi là buồn :p :p :p
Lập blog chủ yếu để chém và bàn luận n thứ những lúc mồm và tâm hồn ngứa ngáy mà không biết kể cho ai, đâu cũng chính là bệnh trạng chung của các thành viên trong ổ bánh bao mốc
Pì ét: các chị yêu quái, nhìn thấy không, đây là blog em tạo cho tụi mình đấy, cảm ơn em đi nào

Welcome to WordPress.com! This is your very first post. Click the Edit link to modify or delete it, or start a new post. If you like, use this post to tell readers why you started this blog and what you plan to do with it.

Happy blogging!